Bị gọi là 'trâu già' khi đưa con đi phá thai, tâm sự về cái cảm giác của người cha như thế nào?

Bất chợt vẳng lại bên tai tôi vài câu lanh lảnh: 'Già mà còn ham, chắc bồ nhí nên mới phá, tuổi đấy mà không biết dùng bao'.

Giờ tôi vẫn ngại ngùng mỗi khi ra khỏi nhà, cái danh hiệu gia đình danh giá mà chúng tôi gây dựng lên đã bị sụp đổ trước sự dại dột của đứa con gái.

Nó năm nay gần 20 tuổi, đang học tập trên Hà Nội Ngày được tin nó đỗ đại học, tôi mừng và tự hào lắm, cả xóm đứa cao nhất cũng chỉ học cao đẳng hoặc đại học ở tỉnh. Thế nên cả nhà đã làm một bữa cỗ to to để chúc mừng, chủ yếu là để cả xóm biết chuyện cũng như thể hiện sự quan tâm của chúng tôi đến con. Việc nó đỗ đại học trở thành chủ đề bàn tán của mấy bậc phụ huynh, tôi cũng nở mũi phần nào.

 

Nhà tôi vốn cũng thuộc dạng khá giả, tháng nào vợ chồng tôi cũng gửi đủ tiền theo yêu cầu của con để giúp nó lo toan mọi chuyện. Thi thoảng chúng tôi cũng lên chơi, thực chất là để kiểm tra xem có gì bất thường hay không. Hà Nội thì lắm cạm bẫy, con bà Thu hàng xóm chỉ lên đây đi làm gần năm mà vác về cái bụng to tướng, nghe nói bị thằng nào lừa có chửa rồi lặn mất tăm, cái thai lớn quá nên không phá được. Thế là con bé phải về nhà nhờ sự giúp đỡ của bố mẹ. Vẫn biết con mình đi học tử tế chứ đâu phải đi làm kiếm tiền mà phải lo nhiều, nhưng dù sao chúng tôi vẫn muốn quản lí chặt chẽ nhất. Những bài học về việc không được yêu đương luôn được tôi nhắc đến, lúc nào hỏi nó cũng nói chưa có người yêu nên tôi cũng an tâm.

Ấy thế mà nó lại có bạn trai, cái thằng mà tôi chả bao giờ nhìn thấy mặt, chỉ biết một ngày nó vác cái bụng to về nhà rồi thủ thỉ rằng đã có bầu, thằng đó thì đã trốn vào trong Nam nên không biết đâu mà liên lạc. Nó khóc ròng với tôi, tôi vừa giận vừa thương con nên chỉ quát vài câu. Vợ tôi đã mất ăn mấy ngày trời khi biết chuyện. Thiết nghĩ đàn ông không nên quỵ luỵ quá nên tôi chủ động đưa ra ý kiến phá thai, dẫu sao nó vẫn chưa hoàn thành việc học, không thể để tương lai bị ảnh hưởng được. Ngoài ra, tôi sẽ đưa nó lên Hà Nội phá thai, tôi không muốn ai trong xóm biết chuyện. Nếu không, chắc đi đâu tôi cũng phải đeo cái mẹt vào mất. 

Nói và làm, mấy ngày sau tôi và con đến Bệnh viện Phụ sản Trung ương. Ngồi ở hàng ghế đợi có vài đôi trai gái đang thủ thỉ cùng nhau, có đứa khóc lóc cũng có đứa tỏ ra hậm hực trách nhau sao mà mắn quá, sao lại bắn vào trong… Bình thường chắc tôi sẽ chê bai nhưng biết con mình cũng chả hơn gì nên cứ lẳng lặng bước đi.

Trong lúc con vô trong giải quyết, tôi đeo khẩu trang đợi ngoài. Thi thoảng có một đứa con gái được đưa ra, tiều tuỵ da mặt cắt không còn giọt máu, tôi thấy rùng mình lo lắng. Chắc lát nữa, con tôi cũng giống cái đám này. Bất chợt vẳng lại bên tai tôi vài câu lanh lảnh: 'Già mà còn ham, chắc bồ nhí nên mới phá, tuổi đấy mà không biết dùng bao'. Tôi tức tối quay lại thì thấy hai đứa đang cười khúc khích rồi quay đi. Nếu không phải đang lo việc, tôi đã quát cho chúng nó một trận.

Tôi hậm hực quay lại thì bắt gặp chị Thu cùng xóm, chị ta cũng nhận ra tôi nên chạy lại hỏi thăm. Tôi bảo bừa là đưa vợ đi phá thai rồi mong chị ta nhanh chóng đi nơi khác trước khi con ra. Trực có thế, hai đứa bên cạnh lại cười phá lên làm mặt tôi đỏ bầm lại. Đã vậy, chị ta còn ngồi khen vợ chồng tôi… sung sức rồi tư vấn về cách tránh mang thai

Đúng lúc ấy, cánh cửa phòng mở, con tôi thất thần bước ra trước sự ngỡ ngàng của chị Thu và sự bẽ bàng của tôi. Chị Thu như hiểu chuyện, ra đỡ con bé cùng tôi. Tôi ngượng ngùng hỏi chị đi đâu mà lại lên đây. Câu trả lời của chị làm tôi chết đứng. Hôm nay vài chị em phụ nữ lên kiểm tra sức khoẻ định kỳ, đúng lúc vài chị khác trong xóm xuất hiện. Thật tôi chỉ muốn nhảy sông cho sạch cái nhục nhã, tủi hổ đang nhấn chìm mình.

Vài ngày sau gia đình tôi lại thành chủ đề bàn tán của nhiều người trong xóm, tiếc là nó không giúp tôi nở mũi mà khiến tôi chỉ muốn đào hố mà trốn xuống thôi.

   
Làm Mới
Bài viết cùng chuyên mục
Video nổi bật