Cai thuốc lá: Tâm sự của người từ những người trong cuộc mà bạn hãy nán lại để tìm hiểu

Chúng ta hãy nán lại để thấu hiểu nỗi đau của những con người đã từng nghiện thuốc lá...

Michael Rozek

Sau 9 năm hút thuốc một cách tàn bạo, cùng tôi cũng đã thực hiện lời hứa. Và bây giờ không có gì có thể cám dỗ tôi.

Khoảng 3 năm trước, tôi đau đớn nhìn mẹ tôi ra đi ở tuổi 55 vì căn bệnh ung thư quái ác do hút thuốc lá Tôi đã hứa với bản thân mình tại thời điểm đó rằng nếu tôi tiếp tục hút thuốc sẽ là điều ích kỷ nhất tôi làm cho gia đình số phận sẽ như người mẹ đã quá cố. Tuy nhiên, tôi không bỏ được...

2 năm trước, tôi nhận được một cú điện thoại từ bệnh viện địa phương cho biết tin sốc rằng cha tôi vừa trải qua ca phẫu thuật tim khẩn cấp. Các bác sĩ nói rằng thói quen hút thuốc của ông là một nguyên nhân dẫn đến hậu quả này. Tuy nhiên, sau ca phẫu thuật, ông vẫn tiếp tục hút bất kể lời khuyên bác sĩ, lời cầu xin của gia đình). Tại thời điểm đó, tôi lại một lần nữa thề với mình rằng tôi sẽ bỏ thuốc lá. Nhưng không....

Bây giờ, không có từ nào để diễn tả niềm vui của tôi lúc này: tôi đã cai thuốc thành công. Cách đây 1 năm, sau cái chết đau đớn của cha, tôi đã quyết định thay đổi. Hai người tôi yêu quý nhất đã lần lượt ra đi. Tôi không muốn lãng phí cuộc đời này thêm nữa. Tại sao lại có sự thay đổi đó? Đơn giản, bởi vì TÔI MUỐN BỎ THUỐC LÁ.

Winnie

Tôi bắt đầu hút thuốc khi tôi 20 tuổi, do bị ảnh hưởng từ bố dượng. Ông giờ đây đã mất vì căn bệnh ung thư phổi. Tuy nhiên không có gì đe dọa được tôi cả. Tôi hút thuốc liên tục, mỗi ngày 1 gói, ít thì nửa gói. Cứ thế trong suốt 15 năm. Chỉ đến khi mang thai đứa con gái đầu lòng, trong 2 tháng, tôi đã nỗ lực bỏ thuốc thành công. Sau đó tôi lại tiếp tục thói quen sau khi bé cai sữa

Tôi là một y tá tại một trung tâm y tế. Tôi đã từng chán ghét bản thân mình và không thể tin rằng tôi đang làm một điều trái với lương tâm người mẹ. Tôi hiểu thuốc lá đang dần kéo tôi rời xa hai đứa con bé bỏng và người chồng luôn yêu thương tôi. Tôi luôn tâm niệm rằng sẽ nhìn vào lũ trẻ để sống, để tiếp tục cuộc đời này và luôn bị ám ảnh bởi nỗi sợ hãi rằng một ngày nào đó không xa chúng nó bỗng trơ trọi vì thiếu bàn tay che chở của người mẹ. Sao tôi lại ích kỷ như thế chứ?

Cho đến một hôm, giây phút định mệnh đó, đứa con trai 4 tuổi bỗng nhìn thẳng vào mắt tôi, lạnh lùng nói: 'Mẹ ơi, mẹ có biết hút thuốc lá sẽ khiến mẹ sẽ chết sớm không?' - 'Tất nhiên mẹ biết'. Câu trả lời rất thản nhiên nhưng lòng tôi như quặn thắt.

Tôi đã luôn cố gắng khuất mắt bọn trẻ thói xấu đó: ra khỏi phòng hút thuốc khi chúng đang ngủ, nhưng tại thời điểm đó tôi đã không giấu nổi. Tôi rùng rợn khi nghĩ về một vài năm nữa, khi con cái mình đã lớn, chúng có chính kiến, mình không mẫu mực thì sao chúng có thể vâng lời mình? Tôi nói: 'Nốt gói này mẹ sẽ bỏ'.

Ngay khi bắt đầu bỏ thuốc, một cảm giác bình an và hạnh phúc ngay lập tức đến với tôi mà trước đây tôi chưa từng có. Tôi vui mừng đến điên dại trong cuộc đời tự do mới và cảm giác kìm kẹp bỗng dưng biến mất. Nhưng trên hết, tôi có thể nhìn vào lũ trẻ bằng ánh nhìn yêu thương đong đầy hạnh phúc, không còn cảm thấy tội lỗi nữa. Đó chính là món quà lớn nhất mà tôi đang sở hữu.

Tôi bắt đầu đưa mình vào khuôn khổ. Tôi chạy 4 - 6 dặm mỗi tuần, uống 8 ly nước mỗi ngày. Tôi cũng đọc nhiều nguồn, xem nhiều kênh sức khỏe Có những lúc mệt mỏi tưởng chừng như không thể vượt qua chính mình nhưng nhờ bọn trẻ, tôi đã chiến thắng trong cuộc chiến này. Tôi hy vọng mọi người sống khỏe mạnh, hạnh phúc và có một cuộc sống không khói thuốc.

   
Làm Mới
Bài viết cùng chuyên mục
Video nổi bật